φοϐητός

φόϐητρον

φοϐόδιψος
φόϐητρον, ου (τὸ) épouvantail, Hpc. 303, 16 ; Plat. Ax. 367a ; Luc. Alex. 25, Philopatr. 9 ; Anth. 11, 189 ; Spt. Esaï. 19, 17 ; NT. Luc. 21, 11, etc.
Étym. φοϐέω.