φρυγάνιον

φρυγανισμός

φρυγανιστήρ
φρυγανισμός, οῦ () [ῡᾰ] action de ramasser du menu bois mort, des broussailles, Thc. 7, 4, 13 ; Polyen 1, 18 ; Jos. B.J. 4, 9, 8.
Étym. φρυγανίζομαι.