πολυπλήθεια

πολυπληθέω-ῶ

πολυπληθής
πολυπληθέω-ῶ :
1 être très abondant en, dat. Spt. Lev. 11, 42, 2 ||
2 se multiplier, Spt. Ex. 5, 5.
Étym. πολυπληθής.