πολυηκοιΐα

πολυήκοος

πολυηλάκατος
πολυ·ήκοος, ος, ον, qui a beaucoup appris, très savant, Cléob. (Stob. Fl. 3, 79) ; Plat. Leg. 810e, Phædr. 275a.
Étym. π. ἀκούω.