προσϐοάομαι-οῶμαι

προσϐοηθέω-ῶ

προσϐολή
προσ·ϐοηθέω-ῶ, venir au secours de, dat. Thc. 1, 50 ; Pol. 2, 67, 6 ; Plut. Alc. 27, Cam. 5 ; avec εἰς et l’acc. Hdt. 8, 144 ; abs. Thc. 2, 25, etc. ; Xén. Hell. 1, 3, 5, etc. ||
E Ion. προσϐωθέω, Hdt. l. c.