ψευδολογιστής

ψευδολόγος

ψεύδομαι
ψευδο·λόγος, ος, ον, qui parle faussement, menteur, Ar. Ran. 1521 ; Pol. 32, 8, 9, etc. ; avec un gén. Anth. 9, 80.
Étym. ψ. λέγω.