πηγός

πηγυλίς

πῆδα
πηγυλίς, ίδος [ῠῐδ] adj. f. glacial, Od. 14, 476 ; A. Rh. 2, 737 ; subst. ἡ π. glace, glaçon, Alciphr. 1, 23 ; Anth. 9, 384 ; au pl. flocons de neige, Orph. fr. 31, 4.
Étym. πήγνυμι.