σεληναία
Σεληναῖονσεληναία, ας
(ἡ) forme anc. et
vulg. p. σελήνη, Ar. Nub. 614 ; Hld. 1, 17 ; 8, 12 ;
A. Tat. 3, 17
||
E Ion. σεληναίη, Empéd. 244 Mullach ;
A. Rh. 1, 500 ;
Orph. H.
4, 2 ; Nonn.
D. 35, 33 ;
44, 171 ; Anth.
App. 45 ;
Luc. Astr.
3 et 15. Dor.
σελαναία [ᾱλ]
Eur. Ph.
176 ; Thcr.
Idyl. 2,
165.