Σεληναῖον

σεληναῖος

σελήνη
σεληναῖος, α, ον :
1 qui concerne la lune, A. Rh. 4, 167 ; Anth. App. 51, 27, etc. ; Luc. Ic. 13 ||
2 éclairé par la lune, Oracl. (Hdt. 1, 62) ||
3 qui a la forme ou la largeur de la lune, DL. 1, 24.
Étym. σελήνη.