Σιτώ

σιτώδης

σιτών
σιτώδης, ης, ες [] de la nature du blé, Hpc. 339, 25 ; Arét. Cur. m. acut. 1, 1 ; τὰ σιτώδη, Th. H.P. 8, 1, 1, les céréales.
Étym. σῖτος, -ωδης.