σκέμμα
σκεμμόςσκέμμα, ατος
(τὸ)
1 examen, réflexion,
Plat. Crit.
48c ;
Arstt. Pol.
3, 15, 2 ||
2 sujet d’examen,
Hpc. Acut.
384 ; Plat.
Rsp. 435c, 445a ||
3 ce qu’on médite,
Jos. B.J.
1, 24, 6 ; Cléom. p. 106, 20
Bak. ; en particul. en mauv. part,
machination, piège, Jul.
Étym.
σκέπτομαι.