σπάργανον

σπαργανόω-ῶ

σπαργάνωσις
σπαργανόω-ῶ [γᾰ] envelopper de langes, emmailloter, Eur. Ion 955 ; Arstt. H.A. 7, 4, 10 ; au pass. Hpc. Aër. 292, 766c ; NT. Luc. 2, 12 ; fig. Sotad. (Com. fr. 3, 586) ; Plut. M. 691c.
Étym. σπάργανον.