σταθμίον
Σταθμίτας οἶνοςσταθμίον, ου
(τὸ)
1 balance, Luc. V. auct. 27 ; Spt. Prov. 16, 11 ||
2 poids d’une balance,
Hpc. Fract.
756 ; Sext.
M. 7, 27 ;
Spt. Deut.
25, 13 ; 2
Reg. 21, 13 ; Prov. 11, 1, etc. ; au plur.
Spt. Lev.
19, 35, etc.
Étym.
σταθμός.