σύμμιξις

συμμίσγω

συμμισέω-ῶ
συμ·μίσγω (seul. prés. et impf.) c. συμμίγνυμι, Hh. Merc. 81 ; Hdt. 1, 123 ; 4, 127, 151 ; 6, 14 ; Thc. 7, 6 ; Plat. Leg. 678c, etc.