τετράμυρον

τέτραξ

τετράξοος
τέτραξ, αγος ou ακος (ὁ, ἡ) [ᾰγ, ᾰκ] sorte d’oiseau :
1 faisan, Ath. 389e ; ||
2 autre n. du σπερμολόγος, Epich. fr. 25 Ahrens ; Ar. Av. 884 ; Alex. Mynd. (Ath. 398c).
Étym. cf. τέτριξ.