ἠρεμεί

ἠρεμέω-ῶ

ἠρεμής
ἠρεμέω-ῶ, être calme, tranquille, p. opp. à κινέομαι, Hpc. Fract. 755 ; cf. Arstt. Phys. 6, 8, 8, etc. ; au mor. Xén. Ages. 7, 3 ; Plat. Leg. 891a, etc. ||
E Dor. ἀρ- [] T. Locr. 95d.
Étym. *ἠρεμής.