Ὠκυρόη

ὠκυρόης

ὠκύροος
ὠκυ·ρόης, ου [] c. ὠκύροος, A. Rh. 2, 349, 650 ; Anth. 9, 219 ||
E Dor. ὠκυρόας, Eur. Bacch. 569.