Θήϐηθεν

Θήϐῃσι(ν)

θηγαλέος
Θήϐῃσι(ν) adv. à Thèbes (en Béotie) Plat. com. (Phot. p. 590, 22) ; Arstt. Rhet. 2, 23, 11.
Étym. Θῆϐαι.