ἀγαλλίασις

ἀγαλλιάω-ῶ

ἀγαλλίς
ἀγαλλιάω-ῶ (seul. prés. et ao. ἠγαλλίασα) se réjouir, NT. Luc. 1, 47 ||
Moy. ἀγαλλιάομαι-ῶμαι (f. -ιάσομαι, ao. ἠγαλλιασάμην ou -άσθην) se réjouir : τι, Spt. Tob. 13, 7 ; τινι, Spt. Ps. 94, 1 ; ἔν τινι, ibid. 32, 1 ; ἐπί τινι, ibid. 34, 9 ; ἐπί τι, ibid. 118, 161, de qqe ch. ; avec un inf. Spt. Ps. 18, 16, de faire qqe ch.
Étym. ἀγάλλομαι.