ἀγάσταχυς

ἀγάστονος

ἀγαστός
ἀγά·στονος, ος, ον [ᾰγ] qui gémit fortement, Eschl. Sept. 97 ; en parl. d’Amphitrite, Od. 12, 97 ; Hh. Ap. 94.
Étym. ἀγα-, στένω.