ἀγαθόφρων

ἀγαθόω-ῶ

ἀγαθύνω
ἀγαθόω-ῶ [ᾰᾰ]
1 faire du bien à, acc. Spt. Jer. 51, 27, ou dat. Spt. 1 Reg. 25, 31 ||
2 faire le bien, Numén. (Eus. 3, 905 Migne).
Étym. ἀγαθός.