Ἀγαθώνυμος

ἀγαθῶς

ἀγαθωσύνη
ἀγαθῶς [ᾰᾰ] adv. bien, Hpc. Off. 742 ; Arstt. Rhet. 2, 11, 1 ; Spt. 1 Reg. 20, 7, etc.
Étym. ἀγαθός.