ἀπαιδεύτως

ἀπαιδία

ἀπαιθαλόω-ῶ
ἀπαιδία, ας () manque d’enfants, Hdt. 6, 139 ; Soph. O.R. 1024 ; Eur. Ion 513, etc. ||
E [] Man. 6, 239. Ion. -ίη, Hdt. Man. ll. cc.
Étym. ἄπαις.