ἀπήχημα

ἀπηχής

ἀπήχησις
ἀπ·ηχής, ής, ές :
1 discordant, Arstd. t. 1, 506 ; Luc. V. auct. 10 ||
2 fig. choquant, désagréable, Alciphr. 3, 74.
Étym. ἀπο, ἦχος.