Χρύσιλλα

χρύσινος

χρυσίον
χρύσινος, η, ον [ῡῐ] d’or ; subst. ὁ χρ. DS. Exc. 2, p. 629, 24 Wessel. ; Alciphr. 3, 3, etc. ; Syn. Ep. 129, monnaie d’or.
Étym. χρυσός.