ἐμπύριος

ἐμπυρισμός

ἐμπυριστής
ἐμπυρισμός, οῦ () [] embrasement, incendie, Hypér. (Phryn. p. 335 ; Poll. 9, 156) ; Spt. Lev. 10, 6 ; Num. 11, 3 ; Pol. 9, 41, 5, etc.
Étym. ἐμπυρίζω.