ἔγχελυς
ἐγχελυωπόςἔγχελυς, υος
(ἡ) plur. att.
ἐγχέλεις, εων, anguille, Hom. etc. ||
E ὁ ἔ., Luc. Anach. 1 dout. —
Décl. sg. dat. ἐγχέλυϊ, Hpc. 640, 48 ; acc.
ἔγχελυν, Ar.
Ach. 889 ;
plur. ἐγχέλυες,
Il. 21, 203,
353, Arstt. H.A. 8, 2 ; Luc. Anach. 1 ; p. contr. ἐγχέλυς,
Arstt. H.A.
6, 16 ; dat.
ἐγχέλυσιν (var.
ἐγχέλεσιν) Luc.
Anach. 28.
Étym.
cf. ἔχις.