εὐπραξία
Εὐπράξιοςεὐπραξία, ας
(ἡ)
1 bonheur, succès,
Hdt. 7, 49 ;
8, 54 ; Eschl.
Sept. 224 ;
Soph. O.C.
1554 ; Thc.
1, 33 ; 3,
39 ; Plat. Leg. 732c ; au plur. Eur. Ion 566 ||
2 act. bonne conduite, Xén.
Mem. 3, 9,
14 ; Plat. Euthyd. 281b ; Arstt. Nic. 6, 5, 4 ||
E Ion. εὐπρηξίη, Hdt. ll. cc.
Étym.
εὔπρακτος.