ἁμαξήρης

ἁμαξιαῖος

ἁμαξικός
ἁμαξιαῖος, α, ον [ᾰμ] énorme, litt. qui ferait la charge d’un chariot, Xén. Hell. 2, 4, 27 ; An. 4, 2, 3 ; Dém. 1277, 12 ; DS. 17, 68, etc.
Étym. ἅμαξα.