μαλθακώδης

μαλθακῶς

μάλθαξις
μαλθακῶς [ᾰκ]
1 mollement : μ. κατακεῖσθαι, Ar. Ach. 70, être couché mollement ||
2 doucement, Eschl. Ag. 951 ; Soph. O.C. 774 ||
Cp. -ωτέρως, Plat. Soph. 230a.
Étym. μαλθακός.