παραϐάσκω

παραϐατέω-ῶ

παραϐάτης
παραϐατέω-ῶ [ϐᾰ]
1 combattre sur un char, à côté du conducteur, Philstr. Im. 11 ||
2 en gén. se tenir à côté du conducteur, Ath. 609d ||
E Poét. παραιϐατέω, Ath. l.c.
Étym. παραϐάτης.