περιδεής

περιδείδω

περιδειπνέω-ῶ
περι·δείδω (f. -δείσομαι, ao. 1 περιέδεισα, pf. περιδείδια, au sens du prés.) craindre beaucoup, acc. Batr. 50 Abel ; τινος, Il. 10, 93 ; 17, 240 ; ou τινι, Il. 15, 123 ; 23, 822, craindre beaucoup pour qqn ou qqe ch. ; μή, Il. 13, 52, craindre que... ou de ne, etc. ; τινι μή, Il. 11, 509 ; 21, 328, craindre pour qqn que, etc. ; ἐμῇ κεφαλῇ π. μή, etc. Il. 17, 242, je crains pour ma tête que, etc. ; avec l’inf. A. Rh. 2, 1203 ; abs. A. Rh. 4, 1650 ||
E Dans Hom. seul. ao. épq. (th. περιδδ- pour περιδϝ-, v. δείδω) : ind. 3 pl. περίδδεισαν, Il. 11, 508 ; part. περιδδείσας, Il. 10, 93 ; fém. περιδδείσασα, Il. 15, 123 ; 21, 328 ; plur. περιδδείσαντες, Il. 23, 822 ; et pf. περιδείδια, Il. 17, 242 ; 2 sg. περιδείδιας, Batr. l. c.