περιδδείσας

περιδεής

περιδείδω
περι·δεής, ής, ές :
1 très craintif, timoré, Hdt. 5, 44 ; τινι, Hdt. 7, 15, au sujet de qqe ch. ; τινος, Thc. 3, 28 ; Plat. Ep. 348b, au sujet de qqn ou de qqe ch. ; avec μή, Thc. 3, 80, etc. ||
2 terrible, Isocr. 19c ; Alciphr. 2, 4.
Étym. π. δέος.