πολυούσιος

πολυόφθαλμος

πολυοχλέω-ῶ
πολυ·όφθαλμος, ος, ον :
1 qui a beaucoup d’yeux, DS. 1, 11 ||
2 p. anal. qui a beaucoup de bourgeons, Geop. 5, 8, 1 ; ἡ π. Hpc. Art. 830 ; autre n. de la plante βούφθαλμον.
Étym. π. ὀφθαλμός.