πήγνυμι

πηγνύω

πηγόρρυτος
πηγνύω (seul. prés. et impf.) c. le préc. ; prés. ind. 3 pl. πηγνύουσι, Hpc. 362, 46 ; inf. πηγνύειν, Xén. Cyn. 6, 7 ; impf. poét. πήγνυον, Orph. Lith. 562, etc.