σχίζα
σχιζίαςσχίζα, ης
(ἡ)
I morceau de bois fendu,
d’où :
1 éclat de bois, copeau,
Od. 14, 425 ;
Ar. Pax
1032 ; au
plur. Il. 1,
462 ; 2, 425 ; Od. 3, 459 ||
2 morceau de bois taillé,
d’où : trait, javelot, flèche,
Spt. 1 Reg.
20, 20 ; lance, Spt. 1 Macc. 10, 80 ||
II bifurcation
ou séparation d’une route, Syn. 91c ||
E Ion. σχίζη, Hom. ll. cc.
Étym.
σχίζω.