σπατάγγης

σπαταλάω-ῶ

σπατάλη
σπαταλάω-ῶ [ᾰᾰ]
1 vivre dans les délices, Pol. Exc. Vat. p. 451 ; Spt. Sir. 21, 15 ; NT. 1 Tim. 5, 6 ||
2 être efféminé, Théano Ep. 1.
Étym. σπατάλη.