εὐψυχής

εὐψυχία

εὔψυχος
εὐψυχία, ας () [] bon courage, courage, assurance, Eschl. Pers. 326 ; Thc. 1, 121, etc. ; p. opp. à κακοψυχία, Plat. Leg. 791c ; joint à ἀνδρεία, Dém. 1408, 15 ; au plur. Pol. 2, 69, 5 ; 11, 24, 6.
Étym. εὔψυχος.