γυναικάνηρ

γυναικάριον

γυναικεῖος
γυναικάριον, ου (τὸ) [ῠᾰ] petite femme, femmelette, Diocl. (Bkk. 87) ; M. Ant. 5, 11 ; Epict. Ench. 7 ; NT. 2 Tim. 3, 6.
Étym. dim. de γυνή.