ναός

ναοφύλαξ

ναπαῖος
ναο·φύλαξ, ακος () [ᾱῠᾰκ] gardien d’un temple, Eur. I.T. 1284 ; Arstt. Pol. 6, 8.
Étym. ναός, φ.
ναο·φύλαξ, ακος () [ᾱῠᾰκ] pilote d’un vaisseau, Soph. fr. 151.
Étym. ναῦς, φ.